Được rồi, anh giải thích khả là bình thường, Điềm Điềm vốn được khen là ăn nói lưu loát, lúc này cũng tạm thời không nói gì, chỉ đành vỗ đầu Đậu Bao, nói: "Em chuẩn bị ra ngoài." Không đến mức đuổi khách, anh họ nói anh ấy cũng đưa cho cô một chìa khóa, chỉ là cô sắp đi, chào hỏi một tiếng cho phải phép.
Không đợi Tịch Kính trả lời, Điềm Điềm cũng chuẩn bị rời đi, chỉ là vừa mới đứng dậy, Tịch Kính đã chắn trước mặt cô, Điềm Điềm không thấp, cao hơn một mét bảy mươi nhưng Tịch Kính đứng bên cạnh cô, trong nháy mắt như bị bỏng anh ta bao trùm.
"Em..."
"Bùi Lạc Hi, tại sao em phải giả vờ không quen?"
Điềm Điềm sửng sốt một chút, giọng điệu của anh vẫn mang lại cho người khác cảm giác ôn hòa khiêm tốn nhưng lại ẩn ẩn xen lẫn một chút bá đạo, đây là lần đầu tiên Điềm Điềm nhận ra.
"Chúng ta vốn không quen lắm." Điềm Điềm không sợ hãi, nhìn thẳng vào mắt anh
Cô không nói sai, hai người từng giao lưu trong thời gian ngăn, tuy có vẻ nhiệt tình nhưng cũng giống như gặp người hàng xóm quen mặt trong chung cư, có thể giao lưu nhưng không giao tâm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play