Cùng với sự phát triển kinh tế, cơ hội của mọi người nhiều hơn, quản lý cũng khó khăn hơn, bây giờ trên tàu tuy đã tăng thêm cảnh sát đi theo nhưng tình trạng trộm cắp cũng nghiêm trọng hơn.
Đặc biệt là vào ban đêm, nhiều người ngủ một giấc dậy thì cả đôi giày trên chân cũng bị mất.
May mà Phương Tri Ý mua được giường nằm nhưng Bùi Từ cũng không dám lơ là, buổi tối anh hầu như không ngủ, cả đêm canh chừng vợ con và mẹ, đến khi trời sáng mẹ anh mới bế cháu gái đi thì anh mới thay mẹ nghỉ ngơi.
Cuối cùng thì sau năm ngày họ cũng đến Bắc Thành.
Vì công việc ở đây đã bàn giao xong nên ngay khi họ vừa đến Bắc Thành thì sư đoàn không quân 38 nơi Bùi Từ làm việc đã cử xe đến đón.
Lần đầu tiên Điềm Điềm đi xe đường dài, cảm giác mới lạ ban đầu đã qua, hai ngày sau thì có hơi khó chịu, lúc xuống xe được bố bế trong lòng thì không còn tinh thần như trước, có vẻ hơi mệt mỏi.
"Đội trưởng Bùi!" Người đến đón họ là một chiến sĩ trẻ họ Trần, từ xa đã nhiệt tình gọi to, tiến lên nhanh nhẹn nhận lấy hành lý trên tay họ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT