"Nếu cô không thể đưa ra lý do, có phải chứng tỏ hình tượng cô xây dựng bấy lâu nay chỉ là giả tạo, và những ai trót động chạm đến cô đều phải dè chừng sự trả thù?"
Nghe đến đây, Ôn Nguyệt hạ cửa kính xe, chăm chú nhìn bảng tên của phóng viên vừa đặt câu hỏi: "Trần Ích của "Báo Giải trí Hương Giang" đúng không?"
Phóng viên tên Trần Ích hơi khựng lại, đáp: "Là tôi."
"Nếu những câu hỏi của anh là thật, thì tôi nghĩ anh nên bắt đầu lo lắng cho bản thân đi là vừa." Ôn Nguyệt nói đầy ẩn ý.
Trần Ích tái mặt, trong khi những phóng viên quen biết anh ta lại thở phào nhẹ nhõm khi hiểu ra ý tứ trong câu nói của cô. Họ lại tiếp tục dồn dập: "Vậy Ôn tiểu thư có thể giải thích vì sao lại cho người đánh gãy chân Phùng Xán không? Xin hỏi cậu ta đã xúc phạm gì đến cô?"
"Sau khi tin tức nổ ra, cô vẫn im lặng. Có người nói cô chột dạ, cô có phản hồi gì về việc này không?"
"Tôi có rất nhiều điều muốn nói, bao gồm cả việc Phùng Xán đã đắc tội tôi như thế nào, tại sao tôi lại cho người đánh gãy chân cậu ta, và cả lý do tôi không lên tiếng." Ôn Nguyệt đảo mắt nhìn đám phóng viên đang chen chúc phía trước: "Nhưng tôi dám nói, liệu các anh có dám đảm bảo những nội dung này sẽ được đăng tải không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT