Ta vốn là công chúa duy nhất của Nguỵ quốc, từ nhỏ đã được hưởng muôn vàn sủng ái của phụ vương, được mẫu hậu thương yêu chiều chuộng.
Có lẽ vì như vậy, ta liền trở nên ngang ngược, bướng bỉnh, không để ai vào mắt. Nam nhân theo đuổi ta xếp hàng dài, nhưng ta chẳng thèm nhìn đến bọn họ một cái. Bởi lẽ, bọn họ chỉ nhìn thấy được thân phận cao quý của ta và cả nhan sắc xinh đẹp này của ta, nhưng mấy ai lại thực sự thích chính con người ta?!
Lần đầu tiên ta gặp chàng là vào ngày tuyết rơi ngập trời. Ngày ấy, ta mười lăm tuổi, độ tuổi trăng tròn của thiếu nữ. Ta cải nam trang, một mình lẻn ra ngoài cung để chơi. Ta còn vẽ lên mặt một vết bớt xấu xí để doạ sợ mọi người. Lúc đấy, ta suýt rơi xuống hồ, bỗng một thân ảnh lao thật nhanh đỡ ta thoát khỏi một kiếp.
Khi kịp định thần lại, ta liền ngây ngốc mà ngắm nhìn nam nhân vừa cứu mình. Chàng đẹp như hoạ, ánh mắt thâm tình lúc nào cũng sáng ngời. Chàng cũng nhìn ra chằm chằm. Dường như cảm nhận được có gì đó không ổn, ta vội sờ lên tóc.
Trời ơi! Tóc ta đã bị bung ra từ lúc nào, một lọn tóc còn vướng lên cài áo của chàng. Ta ngại ngùng muốn gỡ ra, nhưng càng gỡ càng rối, ta cuống quá bèn định dứt khoát giật đứt luôn lọn tóc đó thì chàng bỗng giơ tay giúp ta gỡ từng sợi tóc ra, động tác chậm rãi từ tốn.
Vẻ khoan thai ấy, và cả khí chất bất phàm khiến ta nhanh chóng chìm đắm.
“Nữ tử ra ngoài phải cẩn thận, nếu như hôm nay ta không cứu cô, cô sẽ như vậy mà chết đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play