Bác sĩ ngớ người một thoáng, ánh mắt ông vô thức chuyển sang Úc Nguyên, như muốn xác nhận lại giới tính của người nhà bệnh nhân mà ông đã điều trị nhiều ngày, đồng thời nhớ lại thực tế khoa học rằng đàn ông không thể sinh con.
Tuy nhiên ngay sau đó ông đã thu ánh mắt lại, thầm than chắc là mình nghĩ quá nhiều nên mới nảy ra ý nghĩ vô lý như vậy.
Bác sĩ cong môi, nở một nụ cười ôn hòa lịch thiệp: “Các loại thuốc và liều lượng khác nhau sẽ cho kết quả chênh lệch lớn, không thể đánh đồng. Phải xem tình hình dùng thuốc cụ thể của người chồng mà anh hỏi lúc đó.”
Cố Thiệu Thừa khẽ nheo đôi mắt dài, nghiêm túc lắc đầu: “Là tôi…” Hắn chỉ vừa nói ra hai chữ liền bị Úc Nguyên bịt chặt miệng lại.
Mặt Úc Nguyên lúc đỏ lúc trắng, như cột đèn xoay tròn đỏ trắng ở cửa tiệm cắt tóc kiểu cũ: “Xin lỗi, làm phiền ông rồi! Chúng tôi sẽ chuyển lời cho đương sự để anh ấy đi khám bác sĩ!” Nói xong, cậu liền kéo mạnh hắn ra khỏi phòng khám.
Với sự chênh lệch chiều cao và cân nặng đáng kể giữa hai người, nếu Cố Thiệu Thừa muốn chống cự, Úc Nguyên chắc chắn không thể kéo nổi hắn. Tuy nhiên Cố Thiệu Thừa cân nhắc đến việc đàn ông mang thai là một chuyện phi thường. Dù tin tưởng bác sĩ điều trị chính, hắn vẫn không thể bỏ qua lời của Úc Nguyên và ngoan ngoãn để cậu kéo về phòng bệnh.
Cửa phòng khóa lại, Úc Nguyên bảo Cố Thiệu Thừa ngồi lại trên giường bệnh, còn cậu thì như kiến bò chảo nóng, lo lắng đi đi lại lại trong phòng bệnh rộng rãi, Cố Thiệu Thừa yên lặng ngồi ở mép giường, dõi theo Úc Nguyên đang đi đi lại lại trong phòng như có gió dưới chân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT