Cố Thiệu Thừa còn chưa kịp phản ứng, Úc Nguyên đã "chụt" một cái hôn lên trán hắn. Cố Thiệu Thừa mất thăng bằng bị Úc Nguyên hôn một cái lảo đảo, thân hình nghiêng ngả ngã ngược về giường bệnh.
Úc Nguyên lập tức đuổi theo, ôm lấy mặt Cố Thiệu Thừa ép hắn nhìn thẳng vào mình, nói một cách rõ ràng, nghiêm túc: “Anh phải chịu trách nhiệm với em, bây giờ gia đình em đang ở ngoài cửa muốn vào thăm anh, anh ngoan ngoãn, bình thường một chút được không?”
Ánh mắt Cố Thiệu Thừa dần lấy lại sự tỉnh táo, hắn hít sâu một hơi, khẽ gật đầu.
Úc Nguyên thở phào nhẹ nhõm, cười tủm tỉm xoa xoa mái tóc mềm mại của người đàn ông, thầm than rằng hiệu quả của hai chữ "mang thai" còn tốt hơn tưởng tượng, chỉ là không biết dùng được mấy lần?
Đợi đến khi "mang thai" hết hiệu lực, liệu cậu có thể đổi thành "sinh đôi" hay gì đó khác không, suy luận một ra ba đối với bộ não nhỏ thông minh của cậu thì quá đơn giản rồi.
“Cốc cốc cốc—”
Úc Nguyên ổn định Cố Thiệu Thừa rồi mới đáp lời: “Đến ngay đây, con mở cửa cho mọi người liền!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT