Trước mặt bao người, lại bị điểm huyệt, lại bị trói tay, cảm giác này với Tạ Khinh Phùng mà nói… thật sự vi diệu.
Sau khi tâm ma nhập thể, Quý Tắc Thanh quả thực thay đổi rất nhiều. Giờ đến cả việc “giáo huấn” sư huynh y cũng dám làm rồi.
Tạ Khinh Phùng nằm yên để mặc đối phương thao túng, trong đầu thì bắt đầu tính toán linh tinh. Dù giận đến nghiến răng, Quý Tắc Thanh vẫn cẩn thận hết mực: băng bó lại vết thương, thay hắn mặc chỉnh tề rồi khoác thêm áo chồn dày dặn.
May mà hiện tại đang ở phương Bắc, thời tiết lạnh giá, rất thuận tiện để dưỡng thương. Nếu đổi lại là những ngày hè oi ả nắng gắt, vết thương rỉ máu lâu lành, mới thật sự là phiền phức.
Bị điểm huyệt nằm như bao gạo, Tạ Khinh Phùng chỉ có thể mặc người “chơi đùa”. Cũng may miệng vẫn còn hoạt động được, hắn liền lên tiếng mặc cả: “Băng bó xong rồi, ngươi giải huyệt cho ta đi, hử?”
Quý Tắc Thanh chẳng đáp, chỉ cúi đầu giúp hắn chỉnh lại cổ áo, kéo kín lớp lông chồn mềm mịn, động tác vừa tỉ mỉ vừa nhẹ nhàng, nhưng lại không trả lời.
Tạ Khinh Phùng lại đổi cách nói, giọng điệu mềm nhũn: “Sư đệ tốt, giúp sư huynh giải huyệt, ngoan.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT