“A a a a ——!” Tên kiếm tu mặt nhọn tai quắt lăn lộn dưới đất, ôm cánh tay cụt, tiếng kêu thảm thiết khiến ai nghe cũng phải dựng tóc gáy. Một tên tu sĩ đồng hành cùng gã lập tức chạy tới, vừa đỡ người dậy vừa giận dữ trừng mắt Tạ Khinh Phùng, quát lớn: “Ngươi… ngươi thật là độc ác!”
Tây Lăng Vô Tâm chỉ liếc mắt một cái, lạnh nhạt nói: “Nếu còn muốn giữ lại cánh tay đó, thì nhanh rời khỏi Tuyết Vực tìm đại phu nối lại. Bằng không… đời này đừng mong cầm kiếm nữa.”
Gã tu sĩ bị chặt tay vừa nghe xong, mặt cắt không còn giọt máu, ngay cả đau cũng không dám kêu, chỉ cuống quýt kéo tay áo đồng môn, nước mắt nước mũi tèm lem: “ Nhặt… nhặt tay ta lên! Mau băng bó đi! Ta phải ra ngoài tìm thầy thuốc!”
Gã vừa bị chém đứt tay, đương nhiên chẳng còn tâm trí nào nghĩ đến tuyết liên, hai người bèn qua loa băng bó, rồi tranh thủ lúc tuyết chưa rơi dày mà rời khỏi Tuyết Vực tìm người chữa trị.
Còn những tu sĩ khác trong sơn động, vốn cũng ôm tâm tư "giết người đoạt bảo", vừa tận mắt chứng kiến Tạ Khinh Phùng mặt không đổi sắc chém mất tay người ta, tâm tư kia cũng lạnh đi quá nửa.
Tuy vậy, ánh mắt vẫn len lén dõi theo năm người, dã tâm chưa chết hẳn, chỉ là bị ép tạm thời thu lại.
Tạ Khinh Phùng đương nhiên cảm nhận được những ánh mắt âm hiểm kia, nhưng hắn chỉ thản nhiên như không, khóe miệng nhếch nhẹ, rồi cúi đầu gỡ phần thịt dê trên khúc sườn, cẩn thận gắp sang một bên, đẩy nhẹ về phía Quý Tắc Thanh. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play