Quý Tắc Thanh hung hăng đè Tạ Khinh Phùng xuống, cả người mang theo khí thế ngang ngược vô lý, hoàn toàn quên mất trong phòng còn một người khác đang ngủ say.
Tạ Khinh Phùng hơi nhướng mày, trong lòng thầm nghĩ: Còn chưa vào tới Tuyết Vực mà đã vì "lão bà" mà cãi nhau với sư huynh, vậy sau này chẳng phải còn muốn nghịch thiên?
Hắn thu lại vẻ trêu chọc, quyết định phải cho Quý Tắc Thanh một chút giáo huấn, giọng điệu bình thản nhưng lạnh lùng: “Ngươi nói không cho ta ở bên nàng? Dựa vào cái gì? Cho ta một lý do.”
Quý Tắc Thanh không ngờ mình đã nói đến nước ấy mà Tạ Khinh Phùng vẫn không hề dao động, còn dửng dưng như chẳng có gì. Lại còn nói chuyện "ở rể" đầy hời hợt. Trong lòng y càng thêm ủy khuất, nhưng lại không chịu nhận thua, cố chấp nói: “Ta nói không được thì là không được!”
Tạ Khinh Phùng cười nhạt: “Quý Tắc Thanh, ngươi nói không được thì là không được? Ngươi có phải quá bá đạo rồi không?”
Hắn giơ tay, từng ngón từng ngón một gỡ tay Quý Tắc Thanh ra khỏi người mình, chậm rãi nói tiếp: “Nếu không thể cho ra một lý do chính đáng, sư huynh sẽ không đồng ý đâu.”
Quý Tắc Thanh nghe vậy, trong mắt thoáng hiện chút tổn thương, rốt cuộc cũng buông tay, cúi đầu im lặng, không nói được lời nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play