Quý Tắc Thanh đứng lặng giữa đám đông, những lời mắng mỏ và phỉ báng dội tới như từng đợt sóng dữ. Giống như mọi khi, không ai bận tâm đến đúng sai, chỉ cần nhìn thấy y là lập tức có cớ để lên án, như thể tội lỗi vốn đã khắc lên người y từ lâu.
Tạ Khinh Phùng khoanh tay đứng bên cạnh, ánh mắt lạnh nhạt lướt qua đám người. Hắn dường như đã hiểu vì sao một sơn thôn nhỏ bé yên bình lại có thể trở thành cơn ác mộng in hằn trong ký ức của Quý Tắc Thanh, nhưng  hắn cũng như chẳng mấy bận lòng, tựa hồ tất cả đều không đáng để tâm.
Hắn chỉ nghiêng đầu nhìn thiếu niên đang đứng ngây ra kia, thản nhiên hỏi: “Cơ hội chỉ có một lần, ngươi có đập hay không?”
Quý Tắc Thanh siết chặt tay, im lặng hồi lâu mới chậm rãi bước tới, nhặt lấy một chiếc ghế.
Tạ Khinh Phùng đứng im lặng nơi đó, tay ôm trường kiếm, thần sắc nhàn nhạt, không xen vào cũng chẳng ngăn cản, chỉ ung dung nhìn Quý Tắc Thanh từng nhát một đập cho quán hàng nát bươm, gỗ vụn bay tứ tán, cả quán hàng thành một đống hỗn độn.
Người vây xem mỗi lúc một đông, nhưng không ai dám động tới Tạ Khinh Phùng vì vậy toàn bộ mũi nhọn đều đổ lên Quý Tắc Thanh. Những lời mắng nhiếc từ bốn phương tám hướng ào ào trút xuống: “Quái thai!”, “Sát nhân!”, “Vong ân phụ nghĩa!”, “Con hoang không mẹ dạy!”...
Tạ Khinh Phùng nghe được một lúc, bỗng tiến lên, chỉ khẽ nhấc chân, đá mạnh một cú vào ngực lão chủ quán đang mắng hăng nhất. Người nọ lập tức ngã lăn ra đất, không kịp phản ứng, mặt mày tái nhợt. Đám đông xung quanh lập tức im bặt, rồi sau đó kinh hô, tất cả đều bị sự việc đột ngột này làm cho sững sờ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play