Vừa nghe nói lại phải chép một trăm cuốn thư, Hoa Kiến Tuyết lập tức im bặt, không dám hé môi nửa lời.
Tạ Khinh Phùng khẽ nghiêng đầu, ánh mắt chuyển về phía Thôi Vô Mệnh. Đối phương dù chưa từng tận tay đâm Quý Tắc Thanh, cũng không có hành vi nào rõ ràng ám chỉ bất mãn với Cung chủ, nhưng lại một câu cũng chưa từng hỏi han. 
“Các ngươi giờ này đến đây, hẳn là có chuyện quan trọng. Nói đi Tàng Kính Cung xảy ra chuyện gì?”
Dưới trướng của hắn toàn là một đám đầu trâu mặt ngựa, có thể yên ổn hai tháng đã là hiếm có. Việc Thôi Vô Mệnh và Hoa Kiến Tuyết đồng thời xuất hiện, thực ra còn chậm hơn so với dự liệu của hắn.
Thôi Vô Mệnh bước lên nửa bước, khom người nói: “Hồi bẩm Cung chủ. Tham Điện chủ bảy ngày trước xuống núi du ngoạn, giữa đường phóng hỏa thiêu hủy hơn hai mươi điền trang. Tuy chưa gây ra thương vong, nhưng hành vi trái với lệnh cấm của Cung chủ. Hiện đã bị thuộc hạ áp giải vào địa lao, xin Cung chủ định đoạt.”
Tàng Kính Cung giống như Thất Huyền Tông, phân thành bảy mạch. Ngoài Cung chủ Tạ Khinh Phùng và tả hữu hộ pháp, dưới trướng còn có bảy đại điện, lần lượt mang tên: Tham, Giận, Si, Ưu, Hận, Ghét, và Sợ. Mỗi điện đều có một Điện chủ, lòng dạ hiểm độc, xảo quyệt đủ đường có thể nói ngũ độc đều đủ, ác lại càng thêm ác.
*"Ngũ Độc" (五毒) là một khái niệm xuất phát từ Phật giáo và văn hóa phương Đông, chỉ năm loại độc tâm hay cảm xúc tiêu cực lớn nhất làm con người mê muội, sa ngã, tạo nghiệp và khổ đau. Cụ thể gồm: Tham (貪) – lòng tham, khao khát chiếm hữu không biết đủ. Sân (瞋) – tức giận, thù hằn, oán ghét. Si (癡) – mê muội, ngu dốt, không phân biệt được đúng sai. Mạn (慢) – kiêu ngạo, tự cao tự đại. Nghi (疑) – nghi ngờ, thiếu lòng tin, dễ dao động.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play