Tạ Khinh Phùng giơ tay, trong lòng bàn tay bùng lên một ngọn lửa, ánh lửa nhảy nhót trong đêm tối, soi rõ bốn phía rừng rậm u tịch.
Dưới ánh lửa, một con mãng xà thân mình to như chum nước, vảy óng ánh, đang vờn quanh nơi họ đứng. Vừa trông thấy ánh sáng, đôi đồng tử dựng thẳng của nó lập tức co rút, răng nanh hé mở, phóng mình như tên bắn về phía hai người.
Quý Tắc Thanh theo bản năng vươn tay rút kiếm, nhưng bàn tay chỉ chụp vào khoảng không, lúc này mới sực nhớ bội kiếm vẫn còn để trong phòng. Tim y như rơi thẳng xuống, vừa định lùi lại, thì bên tai đã vang lên tiếng “chặc” đầy bất mãn của Tạ Khinh Phùng.
“Phiền.”
Hắn hừ một tiếng, một chưởng đánh ra như tuỳ ý, lướt qua không khí mang theo tiếng xé gió bén nhọn, giáng thẳng vào thân mãng xà.
Chỉ nghe "rầm" một tiếng, mãng xà to lớn kia bị đánh văng sang một bên, đập mạnh xuống đất. Nó lăn lộn vài vòng, thân thể run lên như điện giật, sau cùng co mình phủ phục dưới chân Tạ Khinh Phùng, không dám nhúc nhích.
Tạ Khinh Phùng thản nhiên đá lên mình rắn một cước: “Không có mắt, cút đi, đừng chắn đường.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT