Quý Tắc Thanh lúc này chỉ tay vào hai bức họa còn lại, nghi hoặc hỏi:
“Nhưng trong số người bị hại, vì sao lại có hai nam tử?”
Tạ Khinh Phùng liếc nhìn một cái, ánh mắt hơi trầm xuống.
Không khí trong viện phút chốc ngưng đọng, như có gió lạnh từ sau lưng thổi tới.
Lão nô bước vội lên phía trước, đỡ Trần lão gia dậy, vừa lau nước mắt vừa giải thích, giọng trầm đục run rẩy:
“Hai vị nam tử kia... là huynh đệ Trình Đại và Trình Nhị, sát tinh nổi danh toàn trấn. Hôm đó, nhà có nữ nhi bị vẽ huyết tự nói rằng nếu ai có thể bảo vệ được nàng một đêm bình an, thì cha mẹ sẽ gả con gái cho người đó. Hai huynh đệ nghe vậy liền vỗ ngực xung phong nhận việc. Ai ngờ... sáng hôm sau, cha mẹ cô nương kia vừa mở cửa, đã thấy ba thi thể nằm giữa sân... sớm đã không còn hơi thở!”
Khúc Tân Mi ôm kiếm đứng bên, hàng mày thanh tú cau lại như trăng rằm bị mây che khuất: “Nửa tháng giết mười hai người... xem ra lệ quỷ này không dễ đối phó.”
Chủ tớ Trần gia nghe đến đây liền cùng nhau òa khóc, tiếng nức nở thảm thiết vang vọng khắp đại viện, như muốn khẩn cầu một tia sinh cơ mong manh từ các tiên trưởng.
Trong bốn người, chỉ có Tạ Khinh Phùng vẫn đứng im lặng như tượng đá, ánh mắt sâu như giếng cổ, như đang cân nhắc điều gì trong lòng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT