Hai người tắm rửa xong, ánh mặt trời ngoài cửa sổ đã tràn ngập khắp sân. Quý Tắc Thanh ngủ đến mơ hồ trời đất, mà hạ nhân cũng đã mang ba bữa cơm cho tiểu giao nhân. Trời đã tối hẳn, vậy mà trong ổ chăn kia, hai người vẫn còn lưu luyến chẳng nỡ rời giường.
Tạ Khinh Phùng tỉnh dậy sớm hơn. Hắn nhớ tới tâm ma tuyến của Quý Tắc Thanh, liền duỗi tay kéo chăn, định nhìn xem tình hình thế nào.
Quý Tắc Thanh vẫn còn chưa tỉnh hẳn, bả vai vừa bị chạm vào liền theo phản xạ khẽ run lên. Tạ Khinh Phùng khựng lại một chút, trong lòng chợt dâng lên chút lo lắng không biết tối qua mình có phải đã hơi quá đáng. Hắn kéo người vào lòng, nhẹ giọng an ủi: “Ngủ tiếp đi.”
Cảm nhận được sự trấn an của sư huynh, Quý Tắc Thanh dụi mặt vào ngực hắn, nhẹ nhàng cọ cọ, ôm lấy người tiếp tục say giấc.
Tuyến tâm ma ở xương quai xanh đã lui xuống đến bả vai. Tạ Khinh Phùng thầm thở phào một hơi, trong lòng không khỏi cảm khái may mắn mình đang sống trong nguyên tác tu tiên thể loại ngựa giống, nam chính vẫn là Quý Tắc Thanh bằng không chỉ dựa vào song tu mà có thể tiêu trừ tâm ma, chuyện tốt như thế sao có thể rơi trúng đầu hắn?
Nhưng biện pháp này cũng chỉ là trị ngọn chứ chẳng trị gốc. Nếu tiếp tục vài lần nữa, chỉ e Quý Tắc Thanh thật sự không chịu nổi. Việc cấp bách hiện giờ vẫn là mau chóng tìm ra người cha cặn bã kia của y, triệt để giải quyết tâm ma mới là thượng sách.
Tạ Khinh Phùng ôm người, trong lòng tính toán đủ điều, càng nghĩ lại càng khó ngủ. Hắn lặng lẽ buông Quý Tắc Thanh ra, bước nhẹ rời giường, trước là đi xem nhị cẩu một chút, sau đó dặn quản gia chuẩn bị ít món thanh đạm. Hắn còn đích thân pha thêm một ly sữa bò cho Quý Tắc Thanh khẩu vị nhẹ, lại thích ngọt. Chờ y tỉnh, sẽ đưa cho y uống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT