Người mình thích lại còn tự mình cởi áo tháo thắt lưng mà đối phương vẫn không hề có phản ứng nếu không phải không còn khả năng, thì chính là rùa đen rụt cổ.
Tạ Khinh Phùng nhìn gương mặt Quý Tắc Thanh mang đầy vẻ ủy khuất, áo quần buông lỏng, nửa bờ vai trắng như tuyết lộ ra dưới ánh đèn, không khỏi nghiêng người tới gần, thuận theo ý y mà hôn hai cái.
“Còn đau không?”
Quý Tắc Thanh khẽ run lên, theo bản năng ôm lấy đầu hắn, lại không đáp lời.
Tạ Khinh Phùng chỉ cảm thấy người trong lòng như một con hồ ly nhỏ mềm mại mà ngoan ngoãn, ôm trong ngực vừa ấm áp vừa dễ chịu.
Trong phòng ánh sáng vàng ấp áp, hắn ngồi ở mép sập, giọng nói ôn hòa: “Không phải đêm nay ngươi muốn ngủ với Nhị Cẩu sao? Sao lại chạy vào phòng ta?”
Nhắc đến chuyện này, Quý Tắc Thanh lập tức nhớ lại mấy hôm nay bị hắn cố tình lạnh nhạt, không khỏi lẩm bẩm: “Nó nói chỉ tới xem chúng ta song tu… không song tu thì không cho chúng ta cùng giường.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT