Chính giữa tháng, ánh trăng tròn vằng vặc treo cao. Tạ Khinh Phùng một mình lặng lẽ băng qua rừng rậm, hắn nhớ kỹ lộ trình, tựa như ngựa quen đường cũ, không chút chần chừ.
Thôi Vô Mệnh và Tây Lăng Vô Tâm tu vi kém hơn hắn, nên chỉ có thể mai phục ở bên ngoài. Kế hoạch là, chỉ cần hắn thành công đoạt được hạt sen, sẽ lập tức cùng Thôi Vô Mệnh rời khỏi Thất Huyền Tông trong đêm. Tây Lăng Vô Tâm sau khi lấy được hạt sen còn lại sẽ tiếp tục ở lại trong tông môn, một mặt canh chừng Quý Tắc Thanh nếu bị tâm ma nhập thể.
Tạ Khinh Phùng men theo vị trí đã đánh dấu mà tiến vào, nhanh chóng tìm lại được thông đạo quen thuộc. Chỉ chưa đến nửa khắc, hắn đã đến hồ sen. Nước hồ trong vắt như ngọc, nhưng những đóa sen vốn tươi tốt giờ đã héo rũ gần hết, chỉ còn lại một đài sen xanh biếc thông thấu, trên đó khảm bảy hạt sen trong suốt tỏa ra hương thơm lạ thường.
Đây chính là đài sen đã hoàn toàn chín muồi. Tạ Khinh Phùng lập tức phóng người tới, chỉ để lại trong không trung chút tàn ảnh màu xanh. Hắn hái lấy đài sen, cất kỹ vào trong người. Không còn linh khí của Thải Liên nuôi dưỡng, đám sen còn lại trong ao chỉ trong chốc lát đã khô héo hoàn toàn, chỉ còn những lá sen rũ rượi.
Vừa xoay người định rút lui, sau lưng chợt truyền đến một luồng chưởng phong lạnh lẽo hiểm độc. Hắn khó khăn lắm mới tránh được. Ngoảnh đầu nhìn lại kẻ xuất hiện chính là tên áo đen từng gặp ở Bạch Sơn Hắc Thủy.
Tạ Khinh Phùng khẽ sững người: “Là ngươi?”
Sao hắn ta lại xuất hiện ở đây?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play