Trọng Diệp chậm rãi mở mắt, một cảm giác ngứa ngáy nhè nhẹ truyền đến trên má, chóp mũi tràn ngập hương thơm thoang thoảng, trước mắt cậu là một mảng đỏ rực rỡ. 
“Ưm —” Cậu ngồi dậy nhìn xung quanh, phát hiện mình vẫn còn trong chiếc giỏ mây quen thuộc. Không biết có phải đặc tính của loại hoa này không, cánh hoa long chi linh sau một đêm vẫn không hề bị mất nước héo tàn, mà vẫn mềm mại trải dưới thân cậu. 
Cậu ló đầu ra khỏi giỏ, vừa lúc chạm phải một đôi mắt màu vàng kim. Detrie giống như một kẻ săn mồi lặng lẽ chờ con mồi ló đầu ra khỏi hang, không sai lệch mà khóa chặt mục tiêu.
Trọng Diệp giật mình, lúc này mới phát hiện tư thế của Đại công tước có chút kỳ lạ. Chiếc giỏ mây được đặt ngay giữa giường lớn, Detrie khom người, vừa vặn vòng chiếc giỏ vào giữa thân mình, đối diện với bụng hắn. 
Trọng Diệp nhìn thoáng qua, không khỏi tấm tắc cảm thán: Tư thế này… thân thể của Đại công tước vậy mà mềm dẻo như vậy sao? 
Cảm xúc của con người sẽ thay đổi theo thời gian. Sau một giấc ngủ, nhìn lại Đại công tước, Trọng Diệp cũng không còn thấy xấu hổ nữa. Đương nhiên, tiền đề là Đại công tước không làm ra hành động gì gây hiểu lầm nữa. 
Trọng Diệp nghĩ như vậy, liền thấy Đại công tước đưa tay ra, vừa vặn đặt bên cạnh giỏ mây, ý tứ rõ ràng. Cậu cũng yên tâm thoải mái đỡ lấy bàn tay kia, chậm rãi bò ra khỏi giỏ. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play