"Dậy nào, nên dậy rồi."
Giọng nói vô cùng quen thuộc vang lên bên tai Trọng Diệp ở khoảng cách rất gần, hơi thở nóng rực phả vào tai cậu, mang đến cảm giác nhồn nhột.
"Ưm..." Ý thức gào thét muốn ngủ tiếp, Trọng Diệp lật người, vờ như không nghe thấy gì, thậm chí còn đưa tay bịt lấy tai. Hôm qua cậu ngủ hơi muộn, giờ mí mắt nặng trĩu, ý thức cũng mơ màng, chỉ là không muốn dậy.
Một tiếng cười khẽ truyền đến, má Trọng Diệp liền bị khẽ chọc một cái. Cậu trở tay ôm lấy bàn tay to đang nghịch ngợm kia, siết chặt vào lòng, miệng lẩm bẩm: "Đừng quậy nữa mà, tôi muốn ngủ..."
Cậu nói bằng tiếng người, Detrie tự nhiên là không hiểu.
Hắn cúi người, có thể nghe rõ tiếng lầm bầm mơ hồ không rõ của người Lam Tinh nhỏ bé trong cơn mơ ngủ, mũi cậu nhíu lại theo kiểu trẻ con, giọng mềm mại như đang oán giận điều gì.
Dáng vẻ ngủ nướng cũng thật đáng yêu. Detrie nhếch môi cười, bế cả người Lam Tinh nhỏ bé lẫn tấm chăn vào lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play