Trọng Diệp lắc lắc đầu, gạt cái cốt truyện "sa điêu" này ra khỏi đầu.
Sau khi ngồi dậy, chiếc chăn mỏng vốn đắp trên người cậu trượt xuống ngang hông, cùng với nó là một cánh tay rắn chắc, giờ phút này đang đè nặng lên đùi Trọng Diệp. Trọng Diệp ngơ ngác nhìn cánh tay đó, nhìn quanh bốn phía, cũng không thấy bóng dáng cái gối đầu nào. Cho nên cậu không chỉ ôm cánh tay Đại công tước Detrie vào lòng, mà còn coi nó như gối đầu? Trọng Diệp: “……”
Cậu lại nghiêng đầu nhìn người đàn ông bên cạnh. Đại công tước Detrie vẫn nhắm mắt, chưa bị động tác của Trọng Diệp đánh thức. Vài sợi tóc bạc hơi dài rủ xuống má, gương mặt lúc ngủ yên trông có vài phần điềm tĩnh. Trọng Diệp do dự một chút, cuối cùng vẫn không kiềm chế được sự tò mò của mình, lặng lẽ nhoài người qua.
“Ừm... Trước đây không để ý, mặt Đại công tước cũng đẹp trai ghê.” Không phải kiểu dung mạo có sức hút mạnh mẽ ngay lập tức, nhưng nhìn kỹ cũng không đáng sợ. Nhưng đa số người khi nhìn thấy Đại công tước Detrie, điều đầu tiên chú ý tới là khí thế trên người hắn, mà nhan sắc ngược lại dễ bị bỏ qua.
Ánh mắt Trọng Diệp dừng trên hàng lông mi của Đại công tước đang khẽ rung theo nhịp thở, gần như không kiểm soát nổi bàn tay đang ngứa ngáy của mình. "Chỉ, chỉ sờ một chút thôi, chắc là sẽ không bị phát hiện đâu nhỉ?”
Luôn có những khoảnh khắc như vậy, con người không thể kiểm soát được sự tò mò và cả sự thôi thúc muốn 'tìm đường chết' của mình. Trọng Diệp vô cùng chột dạ nhìn quanh, trong phòng ngủ của Đại công tước đương nhiên không có ai khác, cậu liền lấy thêm can đảm, hết sức cẩn thận vươn tay ra.
Đầu tiên chạm phải là mí mắt ấm áp, xuôi xuống dưới là hàng lông mi vừa dài vừa rậm, cậu vuốt ve theo độ cong hơi vênh của chúng, cảm nhận chúng khẽ run theo từng cái chạm của ngón tay... Cảm giác này, thật sự rất kỳ diệu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT