Detrie đứng trước bức họa kia, nghĩ mãi không ra.
Xung quanh đều là những bức tranh sơn dầu màu sắc rực rỡ, sống động. Bức vẽ nguệch ngoạc kia đặt ở giữa, nhìn kiểu gì cũng thấy lạc lõng.
Thật ra hắn cũng không muốn chú ý đến bức họa này đến thế, trông cứ như hắn rảnh rỗi không có việc gì làm. Nhưng hắn không tài nào hiểu nổi, sao quản gia lại có thể phạm phải sai lầm thế này?
Cho dù đây là kiệt tác của một đại sư trường phái trừu tượng nào đó, Leiden cũng không nên đặt nó ở vị trí dễ thấy như vậy. Huống hồ hắn không thích phong cách trừu tượng cho lắm, Leiden phải biết rõ điều này chứ.
Detrie ngồi vào bàn làm việc. Vừa ngẩng mắt lên là thấy con Kate thú nằm sấp trong bức vẽ nguệch ngoạc, hai mắt lại còn bên to bên nhỏ. Nhìn mà hội chứng ám ảnh cưỡng chế của hắn phát tác, cả người khó chịu, chỉ muốn lôi người vẽ ra bắt sửa lại ngay lập tức.
Khoan đã, không lẽ đây là do con Kate thú kia tự vẽ?
Detrie cố nén sự khó chịu, lại tỉ mỉ đánh giá bức vẽ nguệch ngoạc kia lần nữa, càng thêm chắc chắn với suy đoán của mình —— dù sao thì hắn không tin bất cứ sinh vật nào có đủ năm ngón tay lành lặn lại có thể tạo ra một "đại tác phẩm" với những đường nét thô kệch vặn vẹo như vậy.
Không phải Detrie nói quá, chỉ cần liếc qua một cái, hắn có thể chỉ ra sáu bảy điểm lỗi. Nhìn kỹ chắc còn nhiều hơn.
Hai mắt không đều nhau thì khỏi nói rồi. Thân hình thì như quả bí đao, một khối bầu dục tròn dài. Cái đuôi lại càng quá đáng, sao lại có thể dài hơn cả thân mình, đuôi lại còn xoắn lại —— sao hắn không biết đuôi Kate thú còn có chức năng này nhỉ?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play