Cơ thể cậu cứng đờ, dụi đầu vào lòng Đại công tước, như thể làm vậy là có thể hấp thụ được cảm giác an toàn từ đó.
Cậu thật giống một con đà điểu gặp nguy hiểm liền dúi đầu vào cát, cho rằng không nhìn thấy tức là không tồn tại. Thực ra đây cũng là phản ứng tự nhiên khi bị sốc của đa số mọi người.
Mấu chốt là, cậu thật sự bị dọa sợ rồi.
“Đó rốt cuộc là cái gì vậy chứ…”
Trọng Diệp khó mà diễn tả được cảm giác trong khoảnh khắc đó. Cái thứ kỳ quái kia có một khuôn mặt dị hợm, ngũ quan mờ ảo, đôi mắt như hai hố đen, miệng thì cong một độ cung quá lớn, gần như muốn rách đến mang tai.
Tim cậu như ngừng đập một nhịp, trong đầu lập tức hiện ra hình ảnh người đàn ông có khuôn mặt cười trong tác phẩm của Hugo. Cuốn sách này cậu đã đọc một lần hồi nhỏ, lúc ấy nó còn để lại cho cậu một bóng ma tâm lý không hề nhỏ.
Đặc biệt là, thân thể của thứ đó lại còn trong suốt! Bên trong còn tỏa ra ánh sáng xanh lục lập lòe! Lại còn đang nhẹ nhàng đung đưa trong gió! Trông càng thêm đáng sợ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play