Nguyên Kỳ cũng không biết vì sao gần đây U Minh Linh Đăng càng ngày càng bất an, thường xuyên dao động. Ban đầu, y dùng cấm chế phong ấn, U Minh Linh Đăng cũng yên ổn được vài ngày, nhưng chẳng bao lâu sau nó lại phá vỡ cấm chế.
Dù sao đây cũng là pháp bảo do Thượng Cổ Tà Thần để lại, dĩ nhiên một tu sĩ Nguyên Anh như y không thể hoàn toàn trấn áp được. Huống chi, để tránh bị Tạ Phùng Xuyên và chuột lông vàng phát hiện, mỗi lần y đều lén lút cách túi giới tử mà phong ấn.
Sáng hôm sau, lại là ngày cùng Cẩm Mao Thử ra ngoài tìm kiếm thức ăn.
Cẩm Mao Thử uể oải ngáp dài, không chút tinh thần, chậm chạp bò ra khỏi ổ đá, nhìn chủ nhân của mình với vẻ mặt chán chường, như thể sống mà chẳng còn gì đáng mong đợi.
Nguyên Kỳ có ý định tìm một nơi yên tĩnh để tập trung phong ấn U Minh Linh Đăng, hơn nữa vốn dĩ y không tin tưởng Cẩm Mao Thử nên bảo nó hôm nay ở lại trong sơn động nghỉ ngơi cho tốt.
Ngày thường, Nguyên Kỳ luôn tận dụng mọi cách để bóc lột Cẩm Mao Thử, có thể nói là đem sự vô lương tâm và mặt dày phát huy đến cực điểm.
Nhưng do hai người đã ký kết linh khế, dù Cẩm Mao Thử không muốn cũng biết rằng ở bên Nguyên Kỳ rõ ràng là có lợi cho nó, bởi vì ít nhất nó có thể hấp thu được không ít linh khí.
Thế nhưng hôm nay Cẩm Mao Thử chỉ ậm ừ đáp vài câu, rồi uể oải quay đầu đi, tiếp tục nằm dài trong ổ đá mà ngủ gà ngủ gật.
Nguyên Kỳ thì thở phào một hơi dài.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT