Hứa Hạc Ninh suýt nữa bị Hoàng đế làm cho tức chết, khổ nỗi tức cũng không dám phát, đành phải nhịn uất nghẹn mà tạ ân, đợi đến khi ra khỏi đại điện thì sắc mặt đã u ám như bầu trời ngoài kia.
Vân lão thái gia theo Thủ phụ tiến cung yết kiến Hoàng thượng, vừa bước vào đã trông thấy sắc mặt không vui của cháu rể, liếc nhìn vài lần, đến lúc nghị sự xong bèn đến gần hắn nói:
“Bệ hạ hẳn đã nói với ngươi rồi, Hình bộ đã tra rõ nhị cữu cữu của ngươi chỉ là bị liên lụy, chẳng bao lâu nữa sẽ được thả khỏi ngục.”
“Vãn bối biết rồi. Nhưng vãn bối không định đích thân đi đón người, có lẽ còn cần nhờ các hạ tương trợ một phen.”
Hắn chắp tay, đem suy nghĩ của mình thưa rõ.
Vân lão thái gia nghe vậy, đánh giá hắn vài lượt, trong lòng khẽ động: “Ngươi hãy nói rõ duyên do, nếu hợp lý, ta tất nhiên sẽ giúp.”
Hứa Hạc Ninh không có gì phải giấu ông, hạ thấp giọng nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT