Trường phố ồn ào, chẳng phải nơi thích hợp để đứng mà nói chuyện, huống hồ lại là một cao một thấp, cách tầng mà đối thoại.
Vân Khanh Khanh thu lại nghi ngờ, trước hết xin phép huynh trưởng một tiếng, thấy cả huynh và đường đệ đều mặt lạnh gật đầu, nàng mới kéo tay Lý Nhược Du cùng lên tửu lâu.
Hai huynh đệ Vân gia vốn chẳng ưa gì Hoắc Nhị, chỉ là Lý Nhược Du lại không rõ sự tình, chỉ cảm thấy bầu không khí có chút quái dị, nắm tay Vân Khanh Khanh càng thêm căng thẳng.
“Làm muội muội chê cười rồi. Vị công tử vừa rồi ở lầu trên, tạm coi như biểu ca của ta, chúng ta từ nhỏ lớn lên cùng nhau. Người này hơi hồ đồ một chút, nhưng nay đã bị nghĩa huynh của muội thu phục, giờ ngoan ngoãn hơn rồi, không cần lo lắng.”
Vân Khanh Khanh nhẹ giọng giải thích, Lý Nhược Du lúc này mới nhẹ nhõm, nhưng bước chân vẫn dè dặt như cũ.
Một thiếu nữ nhỏ nhắn, e dè rụt rè, nhìn vào liền khiến người ta sinh lòng thương xót.
Chỉ là nàng nhìn ra, Lưu Xán cùng nàng có chút xa cách, ngay đêm tiếp phong hôm trước, hai người cũng chẳng nói với nhau mấy câu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play