Vân Khanh Khanh hôm ấy vừa tờ mờ sáng đã thức dậy.
Hôm nay là đại thọ của tổ phụ nàng, lễ mừng thọ nàng chuẩn bị cũng đặc biệt, cần phải về Vân phủ sớm để sửa soạn.
Lúc nàng rời giường đã làm Hứa Hạc Ninh tỉnh giấc, y mở mắt ra, trông thần sắc đã khá hơn hôm qua nhiều. Vân Khanh Khanh đưa lòng bàn tay áp lên trán y, dò thử nhiệt độ: “Không sốt nữa rồi. Chàng ngủ thêm một lát đi. Ta rửa mặt thay y phục xong sẽ về phủ trước, chàng chậm một chút cùng mẫu thân qua sau cũng được.”
Hứa Hạc Ninh thể cốt tốt, qua cơn sốt, tinh thần cũng khôi phục không ít.
Y kéo tay nàng đang áp trên trán, đưa lên môi hôn khẽ hai cái lên mu bàn tay, đoạn mới mỉm cười thả người ra.
Có lẽ những ngày gần đây bị y trêu chọc nhiều lần, dù có phần thẹn thùng, nhưng sắc mặt Vân Khanh Khanh cũng đã có thể giữ được vẻ thản nhiên. Nàng lặng lẽ thu tay lại, xoay người đi rửa mặt thay y phục.
Hứa Hạc Ninh thì vẫn chưa rời giường, chỉ nằm lười biếng trên giường, gối đầu lên tay, nhàn nhã nhìn nàng bận rộn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play