Lễ vật tặng cho nương tử lại biến thành món ăn trong mâm, tình tiết chẳng có trong thoại bản mà vậy lại rơi đúng vào mình — Hứa Hạc Ninh thật chẳng rõ mình mang tâm tình gì mà nuốt xong bữa cơm đó, chỉ cảm thấy một trái tim lạnh ngắt như tro tàn.
Đến nửa đêm lăn qua lộn lại trên giường, hồi tưởng lại mọi chuyện, suy rằng có lẽ truyền đạt có chỗ hiểu sai, trái tim đã lạnh nay lại yếu ớt rơi lộp độp từng mảnh băng.
Sáng sớm hôm sau ra cửa, chàng liền đá Trần Ngư hai cước.
Trần Ngư bị đau, nhăn nhó kêu lên:
“Đại đương gia, ngài đá tiểu nhân làm gì?!”
Lời còn chưa dứt, đã thấy chàng lại muốn vung chân đá tiếp, vội vàng trốn ra sau cây, trong lòng hoảng hốt nhìn chàng.
Hứa Hạc Ninh nghiến răng tức giận, nhưng lại chẳng mở miệng nổi mà kể rõ chuyện mình đưa cá cho Vân Khanh Khanh là để nàng nuôi giải buồn, kết quả bị hắn làm hỏng bét. Thế là đá người xong, lòng càng thêm bức bối, chàng hất tay áo rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT