Hứa Hạc Ninh tức đến suýt nữa ném cả đũa xuống đất.
Nhưng nghiệp do mình gieo, quả đắng cũng chỉ có thể tự mình nuốt lấy.
Dùng cơm xong, chàng muốn sớm trở về phòng, nhưng lại sợ bị Vân Khanh Khanh nhìn thấu rằng mình chỉ đang lấy cớ trốn trong thư phòng, căn bản chẳng có chính sự gì. Thế là đành ôm một bụng rối bời ngồi lì trong thư phòng đến tận gần giờ Hợi.
Đợi đến lúc chàng bước vội về tới khu nhà trong, dưới mái hiên chỉ còn chiếc lồng đèn nhẹ nhàng đung đưa trong làn gió đêm, trong phòng phần lớn đèn đuốc đã tắt, dưới bóng đêm trông vắng vẻ lạ thường.
Hứa Hạc Ninh chỉ cảm thấy cơn gió đêm kia cũng như thổi vào tận lòng mình, lạnh lẽo không tả. Chờ bước vào trong, vừa liếc mắt đã thấy Vân Khanh Khanh ôm chăn ngủ ngon lành quay vào trong, chiếc chăn vốn dùng chung giờ đã chia làm hai, trái tim vừa mới nguội nửa phần của chàng lập tức rơi tõm vào hầm băng.
Ngay cả chăn cũng chia ra rồi sao?!
Bên này, người cùng nằm một giường là Vân Khanh Khanh lại chẳng hay biết bạn gối đầu đang trăn trở cả đêm, ôm chăn say ngủ một giấc không mộng mị. Đến khi nàng tỉnh dậy khoan khoái, Hứa Hạc Ninh đã sớm rời phủ tới nha môn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play