Mũi tên cắm sâu vào vách xe, đuôi tên còn rung lên dữ dội, ngay sau tiếng rên khẽ của Hứa Hạc Ninh là một vệt máu đỏ tươi văng đến trước mắt.
Tất cả diễn ra quá nhanh, nhanh đến nỗi Vân Khanh Khanh chưa kịp phản ứng gì, đến cả cơn đau do bị Hứa Hạc Ninh đẩy mạnh va vào vách xe cũng chưa kịp cảm nhận, đôi mắt nàng chỉ sững sờ nhìn vết thương rách toác nơi cánh tay hắn.
“Con mẹ nó!”
Hứa Hạc Ninh liếc qua miệng vết thương, buông một câu chửi thô rồi chống đất bằng một tay, lật người dậy, lập tức ôm lấy Vân Khanh Khanh xông thẳng ra ngoài.
Xe ngựa vẫn đang chao đảo dữ dội. Vừa nãy hắn lo cứu người, chưa kịp chặt dây buộc ngựa. Ngựa trúng tên, giờ lại phát cuồng, nếu còn ở trong xe nữa, chẳng mấy chốc hai người sẽ bị lật xe mà gãy xương.
Vân Khanh Khanh lúc bị ôm lên, rốt cuộc cũng hoàn hồn, kinh hô: “Cánh tay của chàng!”
Hứa Hạc Ninh chẳng hề xem trọng vết thương ấy, cúi đầu ép nàng vào ngực mình, trầm giọng nói: “Chưa đến mức bị dọa ngốc thì ôm chặt lấy ta!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play