"Đẹp chết tiệt!"
Trong đầu Hứa Hạc Ninh lúc này chỉ còn sót lại một câu như vậy.
Hắn biết Vân Khanh Khanh xinh đẹp, cái đẹp đó đã thấm vào tận xương, mỗi cái nhíu mày, mỗi nụ cười đều như móc câu, đủ khiến người ta ngây ngẩn. Đó là điều hắn luôn không muốn thừa nhận, nhưng hôm nay có đối chiếu rồi, dù không muốn thừa nhận cũng không được!
Hứa Hạc Ninh không biết ánh mắt mình lúc này chính là thứ vừa bị hắn miêu tả – ngây ra như phỗng. Ánh nhìn dán chặt vào nàng, mãi cho đến khi nàng bước vào thuỷ tạ, mấy cánh cửa che chắn khuất bóng nàng mới khiến hắn miễn cưỡng dời mắt.
“Đại đương gia, chúng ta còn qua đó không ạ?” – Trần Ngư đứng bên cạnh hắn đến tê cả chân, không nhịn được hỏi một câu.
Hứa Hạc Ninh khẽ vuốt chuôi ô, khoé miệng khẽ nhếch, xoay người bước đi dứt khoát.
Thấy hắn định đi, Trần Ngư đành bước theo, trong lòng thầm thì: Đã đến tận đây rồi, giờ quay về chẳng phải để phu nhân không biết tấm lòng quan tâm này sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT