Dưới sân viện nhà họ Hứa, đèn đuốc treo khắp nơi, tiếng cười nói vui vẻ vang không ngớt. Khóe môi Hứa Hạc Ninh cũng treo một nụ cười nhàn nhạt, tay nâng chén rượu, ai đến mời cũng không từ chối.
Trần Ngư đứng sát bên hắn, trong mắt mang theo mấy phần lo lắng.
Đại đương gia của bọn họ tửu lượng tuy tốt, nhưng cũng chịu không nổi từng lượt từng lượt kính rượu thế này. Dù hôm nay là ngày vui thành thân, sao trong mắt hắn lại như có vài phần mượn rượu giải sầu?
Chờ một vị quan lại xa lạ rời đi, Trần Ngư nhịn không được ghé sát tai khuyên nhủ:
"Đại đương gia, đừng uống nữa, phu nhân còn đang chờ ngài trở về đấy."
Hứa Hạc Ninh đang giơ tay lau vệt rượu ở khóe môi, nghe vậy ánh mắt trầm xuống, nhớ lại cảnh mình lúc nãy luống cuống rời đi, ánh sáng ấm của đèn lồng cũng chẳng soi thấu được tâm tình u ám trong đáy mắt hắn.
Hắn không lên tiếng, lại có một viên quan bước tới trước mặt, ánh mắt tối tăm lập tức tan đi, hắn giơ tay ra hiệu người bên cạnh rót đầy chén.
Một loạt động tác kia khiến Trần Ngư nhìn thấu:
— Đại đương gia của bọn họ, quả thật tâm tình không tốt, đang mượn rượu giải buồn đây.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play