Dưới mái hiên, nước mưa kết thành những sợi chỉ dài, tạo nên một bức màn mưa mờ ảo phía sau lưng Hứa Hạc Ninh.
Hơi nước mát lạnh, song trong tay chàng, bát đậu hủ lại tỏa ra luồng hơi nóng, khẽ khàng len qua khe hở giữa nắp bát.
Vân Khanh Khanh nhìn chằm chằm vào bát đậu hủ ấy, cách một lớp cửa sổ đưa tay ra đón lấy, hơi ấm từ lòng bàn tay dần dần truyền vào tận tim nàng.
Lòng nàng khẽ rung động.
Trời mưa lớn như thế, chắc hẳn chàng phải cưỡi ngựa đến, lại còn nâng niu bát đậu hủ, không để nghiêng đổ... Quả thật là dụng tâm lắm thay.
Vân Khanh Khanh hai tay nâng bát, ngẩng đầu định lên tiếng cảm tạ, nào ngờ vừa ngước mắt liền trông thấy chàng lại quay mặt đi nơi khác, ánh mắt tựa hồ chưa từng rơi trên người nàng.
Nàng khẽ khựng lại, trong đầu thoáng hiện lên tình cảnh tại Giác Minh tự hôm ấy, khi chàng ném lại một câu rồi lạnh lùng bỏ đi, dáng vẻ kia giống như đang giận dỗi.
Vậy bây giờ thì sao?
Là còn giận, nên mới đưa đậu hủ tới? Hay là lòng còn sĩ diện, không muốn để nàng nhận ra?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT