Nhìn lại hành vi trước kia của Soái Lãng, thực sự làm người ta không thể không lo lắng, y làm chuyện gì cũng khiến người khác khắc cốt ghi lòng. Đôi khi Lâm Bằng Phi hối hận vì dính vào Soái Lãng, chứ còn sao nữa, nghĩ đi, y làm tốt cũng khiến người ta lo ngai ngái thế này đấy.
“Không có ạ, tuyệt đối không có chuyện ấy, điểm này tôi đảm bảo, hàng tới khu phong cảnh Hoàng Hà và Hoa Viên do tôi phân phối, cậu ấy không chỉ không bán vượt địa bàn, còn cấm người dưới làm bừa, giờ cậu ấy làm việc nghiêm lắm.” Đỗ Ngọc Phân bảo vệ Soái Lãng.
Thế này làm Lâm Bằng Phi càng thêm ngạc nhiên: "Thế thì lượng tăng thêm ở đâu, có cao chiêu gì không? Một năm có được một mùa tiêu thụ, chỉ được 3 tháng, đừng nói tăng gấp đôi, chỉ cần thêm 10% là tôi mừng lắm rồi.”
“Tổng giám đốc không biết ạ?”
“Tôi làm sao biết được người dưới làm gì?”
“Chuyện này nói ra rất ly kỳ, để tôi tìm giúp tổng giám đốc.”
Đỗ Ngọc Phân đứng lên, tới bàn làm việc của Lâm Bằng Phi, lật đống báo đủ loại đưa tới mỗi ngày, một lúc sau cô đẩy tới trước mặt ông ta một bài báo (Vườn mẫu đơn khu phong cảnh Hoàng Hà chúng ta xuất hiện kỳ quan điệp vũ).
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT