Phương Hủy Đình ngồi xuống, cảm thấy cảnh này hết sức thân thiết, ngạc nhiên hỏi: "Sao anh chưa mua xe?”
“Xăng đắt lắm, phí phạm.” Soái Lãng lộ bản mặt tiểu dân tính toán.
“Nhưng thuận tiện hơn mà.”
“Ai bảo, ở thành phố lái xe không nhanh bằng đi xe đạp điện, ở ngoại ô đi xe bus càng tiện hơn, tới Thập Nhất Loan rồi thì thoải mái lái xe đơn vị, còn ở thành phố thì mượn xe Đại Ngưu cũng dễ. Anh nghĩ kỹ lắm rồi, không cần mua xe, tránh giống như Trình Quải, đâm cả vào xe cảnh sát.”
Phương Hủy Đình nghe mà không nhịn được cười, xem ra xảy ra chuyện cũng có cái hay đấy, bây giờ biết sợ rồi, không còn vô pháp vô thiên như trước kia nữa.
Đi vào thành phố mất nửa tiếng, trong lúc tán gẫu Soái Lãng chợt nhớ ra: "Phải rồi, em tới tìm anh có chuyện gì thế?”
“Không có chuyện gì thì không được tìm anh à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT