Ba người cùng nhau rời khách sạn, chuyện càng lúc càng khó lường, Nhâm Quan Triều đề xuất, không cần trái phiếu chỉ cần đồ, Phong Lực Hữu nghe nói Lưu Nghĩa Minh giết người cướp tiền thì chửi bới om xòm. Còn từ Trung Nguyên thì sao? Trong lòng còn một đống chuyện, rối như tơ vò, gọi điện cho cháu trai hỏi tình hình.
“Bác Hai, phía khách sạn báo cảnh sát rồi, cháu phải làm sao?”
“Cháu cố cầm cự, bác không thoát thân được, nếu đuổi được thằng kia, chúng ta còn hi vọng, nếu không nhà ta xong rồi ...”
Nghe lời căn dặn của bác Hai, Từ Thừa Quý có chút tức giận, đi cả rồi, mẹ, cô, bác, còn cả đám thủ hạ, để lại một mình mình ứng phó với cục diện. Từ Thừa Quý cúp điện thoại miễn cưỡng điều chỉnh tâm tình, mời cảnh sát của phân cục vào phòng.
“Anh Từ, khách ở phòng 1624 và 1626 là gì của anh?”
“Mẹ tôi và hai người cô của tôi, chúng tôi đi du lịch.”
“Thế gần đây các anh có trêu chọc vào kẻ thù nào không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play