“Ông chủ, bị lừa rồi ... Khi xe sau chặn đường, Lưu Nghĩa Minh đã xuống xe rồi, trên xe chỉ có một tên lái xe, điểm xuống xe hẳn là gần đường Bàn Cờ ... Tôi đang tra hỏi.”
Từ Trung Nguyên nghe báo cáo phanh gấp, đỗ bên đường, đấm mạnh lên vô lăng, có cảm giác không có chỗ phát tiết cơn giận dữ này, quát vào điện thoại: “ Hòa thượng chạy rồi thì chùa còn đó, Quốc Đống, chia người làm hai nhóm tới Phượng Nghi Hiên khống chế vợ hắn, một nhóm đi tìm Phong Lực Hữu, nhất định phải chặn được người cho tôi.”
Cách đó mấy km, Lưu Nghĩa Minh đội tuyết đi bộ từ ngõ ra, nhìn trái phải thở phào, hỏi Ngô Kỷ Cương: "Đây là đâu?”
“Tiết Trang, phía trước là quốc lộ số 7, ông chủ Lưu kẻ nào truy đuổi chúng ta mà hung hãn thế?” Ngô Kỷ Cương co đầu rụt cổ hỏi, khi nhận tiền tham gia vụ này hắn cũng không ngờ được lại nguy hiểm tới mức độ này, giết người đã đành, giờ có kẻ ngang nhiên nổ súng giữa phố.
Mấy người rảo tước, bên cạnh Lưu Nghĩa Minh chỉ còn lại một tên vệ sĩ song vẫn dửng dưng, kéo tay Trâu Hiểu Lộ đi sát bên cạnh mình: "Quân nhân, đám vệ sĩ đó đối phó với người thường thôi, chạm trán với người được đào tạo trong quân ngũ thì thành dân nghiệp dư rồi. Lạ thật, sao Từ gia có tin nhanh như thế?”
“Người của Viễn Thắng báo chăng?” Ngô Kỷ Cương đoán.
“Tuyệt đối không phải, bọn chúng sợ nhất là người khác có được trước, làm gì có chuyện nói ra.” Lưu Nghĩa Minh gạt đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play