Soái Lãng mải mê đọc sách không ngờ nhìn thấy Trâu Hiểu Lộ như bóng xì hơi ngồi xuống, hai mắt thất thần, Soái Lãng giật mình hỏi: "Sao thế, giả à?”
Trâu Hiểu Lộ không đáp, lắc lắc đầu, trông có vẻ không vui.
“Nếu là thật thì sao em còn như thế?” Soái Lãng không hiểu, lúc nãy em gái còn hò hét hăn lắm cơ mà.
“Em ...” Trâu Hiểu Lộ quay đầu sang nhìn Soái Lãng rất kỹ, rất phức tạp, rồi cẩn thận nói: "Chín phần là thật rồi, vấn đề là tiếp theo đây phải làm thế nào?”
Soái Lãng cười, vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp: "Còn thế nào nữa, của em đấy, em nghĩ cách đối ra tiền mặt đi, đổi xong chia cho anh một ít là được. Có điều cuốn sách này thì thuộc về anh, đây là bí thuật giang hồ, tương lai chẳng may ăn hết vốn rồi dựa vào thứ này kiếm cơm không thành vấn đề.”
Trâu Hiểu Lộ hôn chụt Soái Lãng một cái, làm nũng nói: "Đừng nói cảm động như thế được không, làm như người ta trừ lấy thân hứa hẹn thì không cách nào báo đáp anh vậy.”
Một câu nói đùa, có điều cũng không phải nói đùa, bây giờ Trâu Hiểu Lộ có thể khẳng định rồi, tên ngốc này thuần túy là háo sắc chứ không thích tiền, không, nói chính xác thì tiền có ít là được, không cần nhiều. Đang xúc động tới nghẹn lời thì Soái Lãng đã đứng dậy: "Chúng ta chuẩn bị đi thôi, đổi chỗ ở, đồ để ở đây không an toàn, cứ rời hẳn Trung Châu đã, nơi này tai mắt ở đám người đó khắp nơi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play