“Không phải, không quan trọng nhưng tôi muốn làm rõ vai trò của Soái Lãng trong chuyện này.” Chung Sơn nói rất cương quyết, hắn thấy tài liệu mơ hồ, giống như che đậy cái gì đó, làm hắn không thoải mái.
Lưu Diệc Tuệ cũng hưởng ứng: “ Đúng, tôi cũng muốn biết y có liên quan gì tới vụ án.”
“Vai trò của cậu ta xưa nay chưa bao giờ vẻ vang gì, nhưng cũng chẳng có gì không vẻ vang, đối với một con người, cậu đừng dùng đúng sai, thiện ác, tốt xấu để phân biệt, như vậy quá thành kiến, không thể hiện được chính xác. Soái Lãng là người thế nào à, bảo tôi nói thì tôi không nói được đâu ... Nhưng có một điều tôi hi vọng cả hai khách khí với cậu ta một chút, đừng coi cậu ta là nghi phạm.” Tục Binh khéo léo nhắc nhở.
Lưu Diệc Tuệ bất mãn, giọng điệu trở nên gay gắt: "Chỉ vì cha y là cảnh sát à? Vô lý, dù y là cảnh sát cũng không có đặc quyền này … tội phạm là tội phạm.”
“Không phải vì cha cậu ta … ý tôi là, đừng khiến cậu ta phản cảm, nếu không chúng ta không có được bất kỳ cái gì đâu.” Tục Binh quả thực không thể hình dung con người Soái Lãng, đánh giá y cao không được, thấp không xong, chỉ có thể nói, đây là người không có nhiều thứ trên đời này có thể ước thúc được.
Không có cùng tiếng nói, trên xe liền trở nên trầm mặc.
Không bao lâu sau tới gần mục tiêu, tuy là trấn nhỏ ngoại ô, chất lượng không khí lại chả ra làm sao, rõ ràng là lại là một nơi lấy môi trường ra đổi chỉ tiêu kinh tế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play