Soái Lãng tung chiêu sói xám vồ mồi, ôm tiểu học muội cười nắc nẻ vào lòng, vừa ôm hôn vừa sờ soạng, tiểu học muội cũng hiểu tình thú, lúc rên khẽ, lúc lại né tránh, nửa muốn nửa không ấy làm Soái Lãng càng lúc càng thèm. Mơn chớn một phen, khi móng lợn luồn vào trong y phục, tiểu học muội như bị điện giật, thét lên nhéo Soái Lãng một cái, mắng: "Không được làm thế ... Tay anh lạnh lắm.”
“Vậy để anh sưởi ấm tay mới cho vào.” Soái Lãng xoa xoa tay.
Vương Tuyết Na cười suốt, chỉ là nói thế nào cũng không cho Soái Lãng sờ bên trong, miễn cưỡng cho phép y đụng chạm ở bên ngoài. Nếu mùa hè còn chấp nhận được, mùa đông mặc áo dày như thế thì cảm nhận được gì, đang giằng co kì kèo thì Soái Lãng có điện thoại, y mặc kệ, Vương Tuyết Na giục: "Anh có việc thì đi đi ... Đáng ghét, đừng để người ta nhìn thấy chúng ta thế này không hay, em bảo với mẹ em 10 phút là về, quá giờ rồi đấy.”
“Oa, gia giáo nghiêm thế.” Soái Lãng vừa mừng vừa lo, có điều vẫn nghiêm mặt nói: "Được, cuối cùng anh phải hỏi một câu, em phải trịnh trọng trả lời anh.”
“Vấn đề gì?” Vương Tuyết Na hứng thú hỏi, tựa hồ đoán ra điều gì.
“Chính là ...” Soái Lãng đưa tay vuốt ve gò má láng mịn của Vương Tuyết Na, rồi dần đi xuống, cách áo xoa nhẹ ngực cô, ánh mắt rực lửa thèm thuồng kia là biết rõ ý đồ của y rồi, ghé tai cô nói nhỏ: "Em đã cho anh nụ hôn đầu rồi, khi nào cho anh đêm đầu?”
“Á ... Anh nói lưu manh thế, không thèm để ý tới anh.” Vương Tuyết Na như mèo bị dẫm phải đuôi, nhảy dựng dậy, hai nắm đấm nhỏ xoay tròn như bánh xe đấm Soái Lãng thùm thụp, sau đó chạy mất, để lại Soái Lãng cười ha hả sau lưng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play