Mọi người nghe vậy cùng cười, tổ chuyên án trước kia ngồi cùng nhau, Hình Ái Quốc miệng không nhàn được: “ Xử trưởng Trình, vụ này không quá rõ ràng à, đám người này ý đồ với tài sản của Đoan Mộc Giới Bình, coi như tự làm tự chịu, không thể vì người ta thân phận tôn quý mà kéo Đoan Mộc Giới Bình ra thẩm vấn lần nữa chứ.
Thẩm Tử Ngang cười gượng gạo: "Phục tùng mệnh lệnh cấp trên, cần điều tra vẫn phải tiến hành.”
“Tiến hành cái gì, tên Đoan Mộc Giới Bình đó ác độc như thế, đừng để cảnh sát chúng ta cũng mất người vào đó.” Lý Lỵ Lam lớn tiếng nói, giết người bằng độc, vô ảnh vô hình, ai chả sợ.
Tục Binh gật gù: “ Lợi hại thật đấy, tôi xem hiện trường rồi, người tới phá mộ, lấy đồ chạy đều không sao, chỉ bốn người này là bị chỉnh cho dở sống dở chết ... Hơn nữa mấy người này vừa vặn dính dáng tới các vụ án chúng ta tra nữa chứ.”
“Thứ độc này là gì mà kinh thế?” Hành Song Thành béo ú cứ tặc lưỡi mãi.
“Chuyện này phải hỏi lão làng giới giang hồ.” Chính ủy Đồng nói.
Lão làng giới giang hồ là ai? Đa phần nghe mà không hiểu, nhưng Hành Song Thành lại biết, rất kính trọng nói: "Soái tiền bối, chú xóa mù cho bọn tôi đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT