Soái Lãng vừa đi vừa hạ quyết tâm, từ nay làm lại cuộc đời, bình sinh y vô số lần lập chí làm người tốt, mặc dù chẳng bao giờ thực hiện được, chẳng bao lâu lại ngựa quen đường cũ, nhưng tự thấy mình không phải kẻ ác.
Lần này có lẽ mình thực sự quá giới hạn rồi.
“Tránh ra, tránh ra ... Xe 0246 đỗ sang bên, có nghe thấy không?”
Còi cảnh sát, xe cảnh sát, loa cảnh sát đang hô biển số xe của La Thiếu Cương, lúc này Soái Lãng vừa mới đi ra sân, vừa nghiêng đầu liền thấy xe cảnh sát dẫn đội xe đang đi tới cổng chính bệnh viện, đuổi xe của La Thiếu Cương quay về chỗ cũ.
Chớp mắt một cái xe cảnh sát vù vù chạy qua, bảo an bệnh viện xếp thành hai hàng, đuổi Soái Lãng cùng một đám bệnh nhân lẫn người nhà của họ, như đuổi gà đuổi chó. Soái Lãng còn đang giằng xé giữa làm người xấu người tốt, chẳng tranh chấp, lặng lẽ lui qua một bên, chuyện cảnh sát dương uy mở đường này chắc chắn là lãnh đạo quyền lực không thì đại lão có tiền.
Xe cảnh sát vừa dừng lại, mấy người mặc vest tây giống kiểu thư ký chạy xuống, mở cửa xe đón người, trên mấy cái xe đắt tiền đi xuống bảy tám nam nữ, ăn mặc sang trọng đắt tiền, mặt mày kiêu kỳ như xung quanh toàn mùi khó ngửi.
Soái Lãng tròn mắt, người cao nhất không phải là Trâu Hiểu Lộ thì là ai, không ngờ lại gặp nhau ở chỗ này. Người đi đầu trông có vẻ giống Từ Tiến Đĩnh lắm, chỉ là cao lớn có uy hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play