Hoàng Tông Thắng ở bên đỡ ngay lấy, chuyện này một tên say đi thì giúp được gì, huống hồ nếu thực sự trong cái mộ kia có gì đó, họ cũng không muốn để Soái Lãng biết: “ Đừng đi, cậu nghỉ một lúc đi, chuyện này không thể làm bừa được, nếu để lộ tin thì phiền lắm ... Cậu uống say thành thế này, miệng nói liên hồi, người ta nghe được thì sao, phải bí mật ...”
“Đúng đúng, cậu ở đây đợi đi, chúng tôi đi xác nhận, nếu là thật sẽ không thiếu phần của cậu đâu.” Hung hãn như Trần Kiện lúc này cũng dịu giọng rồi, sợ tên say này ra ngoài kia thì còn gì là bí mật.
Soái Lãng vừa ngồi xuống thì đám kia không đợi nổi nữa, vội vàng muốn đi, không ngờ y hét lên: “Khoan khoan, còn có chuyện.”
Cả đám quay đầu, Soái Lãng chỉ Trâu Hiểu Lộ, lè nhè nói: “Không cho đi thì phải để em gái này ở lại nói chuyện với tôi chứ? Nếu không tôi cũng đi, ở một mình buồn lắm.”
“Cậu ...” Từ Tiến Đĩnh tức tái mặt: “Quá đáng lắm rồi đấy, đái một bái soi xem có xứng với cháu gái tôi không?”
“Cô ấy không ở lại thì anh ở lại cũng được.” Soái Lãng dễ nói chuyện không ngờ.
Từ Tiến Đĩnh cứng họng, chuyện này làm sao thiếu mặt hắn được, nếu không bị người ta đâm sau lưng thì sao? Tất nhiên cũng có thể gọi người khác tới tiếp, nhưng y say thế rồi, lộ bí mật ra thì sao? Hoàng Tông Thắng đi tới nói nhỏ với Từ Tiến Đĩnh một hồi, Từ Tiến Đĩnh đồng ý để Trâu Hiểu Lộ ở lại, nhưng ngoài cửa có mấy bảo an vai u thịt bắp đứng canh, sau đó vội vàng đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT