Trừ Trâu Hiểu Lộ và Từ Tiến Đĩnh ra thì mấy vị còn lại dường như đều biết quá trình rồi, nên vẫn ngồi yên. Nhưng mấy câu giải thích chưa đủ để Trâu Hiểu Lộ hết kinh ngạc, thậm chí còn chưa tin, theo tin tức cô thu thập được thì rõ ràng là tổ chuyên án bao vây bắt người, chẳng lẽ còn có ẩn tình nào khác?
“Thứ có sẵn này đâu phải ai cũng nhặt nổi, cơ hội chỉ giành cho người có chuẩn bị.” Hoàng Tông Thắng phát biểu chặn trước Trần Kiện, nói cho hắn nghe: “ Trần Kiện, cậu phải cám ơn tiểu huynh đệ đây, nếu không có cậu ấy, Đoan Mộc Giới Bình đã không rớt đài, khi đó Thượng Ngân Hà cũng không nhảy lầu sớm như vậy ... Còn cậu cũng đã chẳng thể tiếp nhận chuyện làm ăn của Thượng Ngân Hà. Thế nào, đã kiếm nhiều thế rồi mà cũng muốn nhảy vào vụ này à?”
Người khác chẳng mấy bất ngờ, Soái Lãng thì phải nhìn lên tên đầu trọc này, Ân Phương Thuyên bỏ Thượng Ngân Hà chạy sang hắn, xem chừng đúng là có vấn đề thật ... Mà bất ngờ hơn là Trần Kiện vừa bị Hoàng Tông Thắng nói thì hắn ngay lập tức thoáng trao đổi ánh mắt với Lưu Nghĩa Minh và, vậy là hai nhóm này có liên kết với nhau?
Trần Kiện có vẻ không dám xung đột trực diện với Hoàng Tông Thắng, cười ha hả: “ Tổng giám đốc Hoàng, xem anh nói kìa, tôi tới góp vui không được à? Với lại nếu anh cần giúp không phải có thêm một người hỗ trợ sao, đâu thể chuyện gì cũng do anh ra mặt.”
Một câu nói nhẹ như không đã hóa giải chất vấn của Hoàng Tông Thắng, vậy là đám người này còn chưa đạt được thỏa thuận gì về phân phối lợi ích, hơn nữa còn có thù oán? Soái Lãng ngầm thu thập thông tin, biết càng nhiều càng có lợi cho cuộc gặp mặt không đơn giản này, vì giờ y là con mồi, nếu trốn tránh thì y phải đấu với tất cả, nhưng nếu đưa ra công khai bàn bạc, người này đề phòng người kia, mình còn chút không gian mà luồn lạch.
Trần Kiện nói xong còn đề nghị với tất cả: “Mọi người thấy sao, chúng ta nên có người đứng đầu chứ nhỉ? Tôi đề nghị, sau này tổng giám đốc Hoàng bảo sao làm vậy.”
Đề nghị này làm sắc mặt Hoàng Tông Thắng dễ coi hơn nhiều rồi, có điều không được Lưu Nghĩa Minh hưởng ứng, Từ Tiến Đĩnh cũng chẳng tỏ thái độ gì, người này mang thái độ kiêu ngạo của dân Bắc Kinh, cứ như là mình mặc long bào chân đạp thái cực, nhìn ai cũng khinh khỉnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT