Bình Quả cười phì một cái, nước bọt thiếu điều phun ra đằng mũi, Nhị ca mà vào Đảng thì cái thế giới này tàn rồi, nén cười giải thích: “Nhị ca, gần đây nó tăm tia Tiểu Dung, đang muốn làm lại cuộc đời.”
“Tiểu Dung? Là Hứa Dung cháu thím Hứa bán tạp hóa đầu thôn à? Sao đột nhiên vậy?” Soái Lãng bất ngờ lắm, thằng này sao đột nhiên thích thôn cô thế, khẩu vị nó trước nay mặn lắm mà.
Điền Viên cười ngượng ngập không nói được, vẫn là Bình Quả giải thích thay: “Mấy hôm trước Tiểu Dung đạp xe đi chợ, bị mấy thằng lưu manh nhảy lên xe trêu ghẹo, làm cô nương nhà người ta sợ chết khiếp. Lúc đấy em và Mông Bự cùng với đám Tiểu Bì vừa đi uống rượu về. Chắc là nó say, thế là hùng hổ xông tới đánh đám lưu manh kia, nếu lúc đó không có bọn em giúp thì nó vào nghĩa trang làm anh hùng rồi.”
“Dù sao thì Tiểu Dung sau đó làm cơm hộp mang tới hiệu cho nó, thế là nó cứ tơ tưởng con gái nhà người ta, còn nói là muốn mua nhà ở lại trong thôn luôn.”
Soái Lãng nhìn Điền Viên thẹn thùng đứng đó, nhìn từ trên xuống dưới, càng nhìn càng không thấy chỗ nào vừa mắt, luận tới tư tưởng dâm dục, thằng này còn hơn y bội phần. Còn Hứa Dung, y cũng gặp vài lần, hiền lành ngoan ngoãn, nấu ăn rất giỏi, là thôn nữ truyền thống điển hình.
Lưu manh và thôn nữ à? Soái Lãng tí thì chửi vài câu, đột nhiên nhận ra, chẳng phải giống mình và tiểu học muội sao, thế là sửa lời, vỗ vai Điền Viên bôm bốp: “Tốt, rất tốt, có tiến bộ, nam nhân mà, chơi bời bao nhiêu cuối cùng cũng phải tìm một bến đỗ. Nếu chuyện này mà thành, anh giao lại cửa hiệu ở đây cho mày, yên tâm làm ăn.”
Điền Viên cái thằng thuộc làu làu diễn viên JAV từ hồi sơ trung, vậy mà bây giờ nói chuyện yêu đương lại xấu hổ, lảng đi: “Cám ơn Nhị ca, chuyện kia của anh, em thấy anh tìm Hàn lão đại đi, đây là sở trường của anh ấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT