11 giờ 45 phút ngày 26 tháng 12, Thẩm Tử Ngang đánh dấu thời gian lên lời khai, bảo nghi phạm lăn dấu vân tay, nghi phạm Từ Phượng Phi máy móc đi tới, được nữ thẩm vấn viên chỉ dẫn in dấu vân tay của mình.
Thẩm Tử Ngang có chút thương hại nhìn Từ Phượng Phi một thời là nhân vật tung hoành giới tài chính, lúc này đầu tóc sơ xác, hai mắt thất thần, da mặt xạm đi, hai mắt vô hồn, mặc áo tù màu vàng chanh, đã chẳng còn phong vận thiên biến mỹ nữ trong truyền thuyết nữa rồi.
“Đợi chút đã.” Ra hiệu cho nữ cảnh sát trại giam không vội đưa Từ Phượng Phi đi, Thẩm Tử Ngang cân nhắc từ ngữ nói: “Từ Phượng Phi, cô còn lời khai gì về hành vi phạm tội của mình không?”
Từ Phượng Phi đầu cúi thấp lắc lắc, mí mắt cũng không ngẩng lên, toàn thân ở vào trong trạng thái mệt mỏi, tuyệt vọng, đã chẳng còn lấy chút sinh khí nào. Lúc mới bị bắt, cô còn chống đối, phủ nhận toàn bộ liên quan tới cáo buộc phạm tội, nhưng khi thẩm vấn viên đưa ghi âm lời khai của Đoan Mộc Giới Bình ra, Từ Phượng Phi không khác gì người đã chết.
Hắn khai thống khoái, chẳng bận tâm tới cô.
“Tôi nhắc cô, cô và Đoan Mộc Giới Bình hợp tác lừa đảo dính líu tới sáu tỉnh, mười thành phố, kéo dài mười sáu năm, đều đã xác thực rồi, cô đã nhận, vì sao không nói ra chuyện che giấu tiền tang vật? Cô không tham dự mưu sát Vương Tu Nhượng và Ngô Ẩm Hữu, khai ra nơi giấu xác Vương Tu Nhượng là biểu hiện lập công, có thể giảm bớt tội trạng ... Nếu như giao cả tiền tang vật ra, tôi tin khi phán quyết sẽ được tòa châm chước.” Thẩm Tử Ngang hết lời khuyên nhủ, không biết hắn tốn bao nhiêu công sức với Từ Phượng Phi.
Phản ứng vẫn như cũ, Từ Phượng Phi chỉ mấp máy môi: “Tôi đã giao nộp rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play