“Cô tới giờ vẫn nhầm, hắn không tìm cô đàm phán vì hắn không coi cô ra gì, tôi biết năng lực của người này, ngay cả cảnh sát cũng không để vào mắt... Nếu muốn tiền hắn tự có cách.” Dư Tội thiện chí cảnh báo, Tống Tinh Nguyệt tới giờ vẫn bấu víu vào chuyện cũ là sai lầm, Biện Song Lâm chỉ vì thế thì tầm thường quá rồi.
Tống Tinh Nguyệt nguội lạnh vài phần, cô cũng sợ điều ấy: “Cảnh sát Dư, còn chuyện nữa.”
Dư Tội thở dài: “Cô nói đi.”
“Cha anh Trịnh Kiện Minh đang ở Đại Nguyên, khả năng muốn gặp anh, anh đừng hiểu lầm, chính ông ấy yêu cầu...” Tống Tinh Nguyệt ném ra chủ bài: “Tôi và cha anh là bạn làm ăn, anh có thể xác nhận với ông ấy... Nể chuyện này, bất kể thế nào mong anh cũng giúp chúng tôi... Giờ tôi không nhìn rõ sự thể sao lại thành thế này, như có người dùng thừng siết cổ tôi từng chút vậy... Tôi không hứa suông, ngay bây giờ tôi có thể viết chi phiếu cho anh.”
“Vậy cô có nghe kiến nghị của tôi không?”
“Đương nhiên.” Tống Tinh Nguyệt hưng phấn.
“Tiền thực sự không quan trọng, hắn sẽ dồn cô vào chỗ chết, nên tiền không thể giải quyết, hơn nữa một kẻ tâm tư u ám mất 10 năm nung nấu kế hoạch, tôi e không ai hóa giải được kế hoạch của hắn. Cô có thể dùng tiền mua chuộc cảnh sát, nhưng hắn sẽ lấy án dẫn cảnh sát tới cô, hắn hiểu pháp luật hơn cô nhiều.” Dư Tội nhắc nhở.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT