Dư Tội nhìn cha thực sự là hết nói, kỳ thực y rất tức giận, muốn mắng một câu mất mặt... Nhưng mà không mắng ra được... Vì ai đẩy xe qua phố qua chợ, nuôi y lớn thế này, ngồi trên đống hoa quả, y biết cha gian nan thế nào.
Dư Mãn Đường hiểu lầm, cúi đầu lẩm bẩm: “Nha Nha không về, mày cũng không về, hai ba năm nữa chỉ còn hai ông bà già sống thế nào?”
“Cha không muốn mày mất mặt... Cha cũng muốn có đứa nữa, không chỉ có mình mày, cha cô đơn lắm.” Dư Mãn Đường gian nạn bịa ra lý do khó mở miệng.
“Con không có ý kiến gì... Vả lại có thì cha cũng có nghe đâu.” Dư Tội dở khóc dở cười, chuyển giọng: “Đây là chuyện tốt, sinh thêm vài đứa nữa, sao xứng với tài hoa của cha... Ai đi bán rong hoa quả mà thành chuỗi cửa hàng được chứ, thương nhân hoa quả thành công thế này, Lâm Phần được mấy người.”
“Đúng thế, nói tới bán hoa quả ở Lâm Phần, cha mày chỉ có thế này...” Dư Mãn Đường giơ ngón cái, dương dương đắc ý.
“Thế nên cha làm gì còn cần hỏi ý con sao, ai mà dám nói ra nói vào, phải làm thế nào?”
“Tát cho một phát.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play