Hàn Như Mân cười dịu ngọt, mấy ngày qua như giấc mơ vậy, không kể cả giấc mơ hoang đường nhất cô cũng không tưởng tượng được ra chuyện này, kể cả cho dù là tích tắc, cô cũng sẽ nắm lấy: “Ừ, không thể cứ nằm trên giường mãi được, tiền sắp tiêu hết rồi, phải về làm việc thôi.”
“Tiền thực sự quan trọng thế sao?”
Loại chuyện này Hàn Như Mân gặp nhiều rồi, tình cảm của nam nhân giống cao trào của họ, tới nhanh đi nhanh, cô đã quen rồi, bất kể là nói dối hay ôn nhu, cô đều từ chối, nhưng lần này cô cúi xuống hôn Uông Thận Tu: “Chúng ta không can thiệp vào sinh hoạt của nhau, không hỏi chuyện của nhau, được không?”
Uông Thận Tu vuốt má cô, gật đầu.
Hàn Nhu Mân ném lại bọc tiền: “Tiêu hơn một nửa rồi, số còn lại để lần sau nhé?”
“Được.”
Mặc dù không sở hữu cả núi vàng, Uông soái ca lại có khí chất coi vàng bạc như bùn đất, cô không biết sự tự tin của chàng trai này ở đâu ra, cô đã ý đồ đả kích hắn, đều thất bại, giống như mấy ngày trước vệ sĩ cũng không thể đánh đuổi được y.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT