Đại Kim Oán nhắc tới chuyện thương tâm này là lại rớt nước mắt: “Bằng vào điểm này là tôi tin anh thực sự đi tìm ả lừa đảo đó... Khoảng một tuần sau đột nhiên cô ta gọi điện liên hệ với tôi, tôi nổi điên chửi cho... Mẹ nó, dám tìm tôi.. Cô ta nói giấy tờ, thẻ ngân hàng, đơn hàng ở trong tay cô ta, đưa 10 vạn, cô ta sẽ chỉ chỗ xe cho lấy, dù sao xe tôi đi vài năm, không đáng tiền, không bằng làm việc tốt trả tôi...”
Đúng như dư đoán của Dư Tội, Đỗ Lỗi cả kinh: “Còn thế nữa à?”
“Chứ sao, một đống đơn hàng, thẻ ngân hàng, giấy tờ, không biết tốn bao công sức mới bù lại được... Nên... Nên...” Đại Kim Oản ấp úng mãi mới nói được: “Tôi mặc cả 8 vạn, cô ta đồng ý.”
“Rồi sau đó?” Đỗ Lỗi truy hỏi.
“Lại bị.... lừa.” Đại Kim Oản như bánh đa nhúng nước.
Đỗ Lỗi câm nín rồi, IQ cỡ này không biết làm ăn kiểu gì: “Sao không báo án?”
“Báo rồi, nhưng khách sạn chối, họ nói hôm đó không bật camera giám sát, không phải tôi thuê phòng, nên họ không chịu trách nhiệm... Đồn công an thì đùn đẩy, bảo tôi không miêu tả được dung mạo, còn nói tôi quen chưa lâu đã vào phòng người ta, nói có phải là mại dâm không... Còn nói không phải tôi nói mất bao nhiêu là mất bấy nhiêu, không có chứng cứ, ai lập án, anh lập án nhé....” Đại Kin Oản học giọng điệu dân cảnh miêu tả lại, oán niệm ngút trời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play