“Trong này có hơn 40 vạn, đều là do tôi bắt đánh bạc ăn chặn, còn có trong quá trình chấp hành nhiệm vụ tự giữ lại, tôi có danh sách chi tiết...” Vẻ mặt Dư Tội rất trấn định trang trọng.
Dù tự thú cũng cần xác nhận, có điều những thứ này làm kiểm sát chấn kinh, hai vị kiểm sát mãi không nói lên lời, một người ngần ngừ: “Tình huống thì chúng tôi sẽ xác nhận...xong...”
“Anh lấy làm lạ vì sao tôi tự thú chứ gì?” Dư Tội cười nhẹ nhàng.
“Đúng, vụ án Cố Nguyên Thanh là do nhiều tội gộp lại mà thành, hắn nhận tội hết, chỉ riêng tội tấn công cảnh sát thì dù vào tù hắn cũng không nhận, liên tục khiếu kiện...” Viên kiểm sát rất nghi hoặc, Cố Nguyên Thanh đâu phải vì bị vu cáo mà ngồi tù, kẻ đó có tội thật, cần gì tự thú, càng ngày càng không hiểu.
“Khi đó làm vậy tôi không hối hận, hắn là lãnh đạo am hiểu quy tắc ngầm, tôi là cảnh sát nhỏ vô kế khả thi, cho nên tôi tự làm bị thương mình kéo hắn ngã ngựa, chỉ cần hắn ngã ngựa là có người ném đá xuống giếng, hắn không trở mình được...” Dư Tội kiên định nói: “Chuyện đó làm trái với đạo đức nghề nghiệp, không quang minh chính đại, tôi luôn nhắc mình, hắn đáng tội, nhưng tôi không bỏ được tâm kết ấy.. Hôm qua tôi biết vợ Cố Nguyên Thanh vì uất ức mà tự sát, tôi thấy mình nên làm gì đó, chính nghĩa là công bằng, cho dù với nghi phạm.”
“Anh không hối hận sao, nếu tra ra đúng sự thực, anh sẽ bị ngồi tù.” Viên kiểm sát hết sức thận trọng nhắc cho Dư Tội hậu quả.
“Đã làm thì không hối hận, tôi vu cáo hắn, không hối hận, tôi tự thú, càng không hối hận, nếu trước đó tôi còn áy náy, giờ nói ra tôi không thẹn với lòng nữa, tôi có thể ngẩng đầu, tôi không nợ gì ai.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT