Chuyện này thực sự làm người ta khó chấp nhận, Dư Tội làm rất nhiều chuyện không vẻ vang gì, mọi người chẳng lạ gì, nhưng nhìn vào kết quả, ai đủ tư cách nói là y sai.
Đám anh em thường, thằng này làm bậy như vậy sớm muộn cũng bị lột cảnh phục thôi, thậm chí còn đánh cược với nhau. Mọi người nghĩ, ngày đó tới ắt Dư Tội phải làm ra chuyện oanh động nào đó cơ, chứ thế này sao?
Không đáng.
Thế nên càng nghĩ càng tức.
“Hôm nọ lão tử còn tới mua thẻ cho bạn gái hắn, hôm nay hắn vì sợ bạn gái sau này phát hiện bạn mình đưa cha bạn gái cậu vào tù mà chỉ trích Dư Nhi à? Cái loại người gì vậy?” Vừa can được Hùng Kiếm Phi thì Lý Nhị Đông lại mặt hầm hầm xông tới định đánh Thiệu Soái, Lạc Gia Long ngăn cản, hắn vẫn cố với chân đá một phát, chửi: “Không có Dư Nhi thì mày có được quay lại đội ngũ không? Con mẹ nó, làm người phải có trước sau chứ.”
Lạc Gia Long thân với Thiệu Soái, yếu ớt nói đỡ: “Bình tĩnh, Thiệu Soái không có ý đó đâu, dù sao chuyện đó cũng chẳng vẻ vang.”
“Không vẻ vang cũng không tới lượt thằng đó bình phẩm, mẹ nó, mày còn chưa thực sự làm cảnh sát cho ra hồn một ngày, tưởng trước kia mày bỏ cảnh phục mà đi thì oai lắm à? “Thử Tiêu cũng là người trong cuộc khi đó, nghiến răng xoa đầu: “Khi đó tôi còn bị đập một phát vào đầu đây này, thằng đó mà không bị Dư Nhi hạ thì anh em chúng tôi sớm muộn cũng bị hắn chỉnh chết, lúc đó đốc sát bao vây cả đội chống trộm cắp rồi, còn có ý đồ vu chúng tôi bị trả thù do chấp pháp không đúng cách nữa, mẹ mày …”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT